Chương 43: KHOA HỌC PHÙ PHIẾM

Biết tất cả mà không biết mến Chúa yêu người

- Con ơi! Đừng bận tâm đến những lời nói văn hoa, bóng bẩy của người đời, “vì nước Trời, không cứ ở lời nói, nhưng ở nhân đức” .

 

        Con hãy chăm nghe lời Cha: Lời hun nóng tâm hồn, soi sáng trí khôn và cho linh hồn được mọi an ủi.

 

Đừng bao giờ con đọc để làm bộ thông giỏi, khôn ngoan!

 

        Con hãy chuyên lo hãm cầm thói hư: cái đó lợi cho con hơn là biết những vấn đề khó khăn.

 

        Dầu học cao, hiểu rộng đến đâu, con cũng đừng quên Nguyên lý duy nhất. Chính Cha “đã dạy khoa học cho người đời; chính Cha làm cho trẻ nhỏ hiểu thấu

những điều mà vị tất người lớn hiểu được”.

 

                Cha nói với ai, người ấy chóng thông giỏi và tiến mạnh trên đường thiêng liêng.

 

        Vô phúc những ai mải học ở người đời những điều cao kỳ, mà ít quan tâm đến cách thế để phụng thờ Cha.

 

        Sẽ có ngày Chúa Kitô, Vạn Vạn Thế Sư, Chúa các tầng trời hiện đến để nghe ai nấy trả bài của mình, nghĩa là để khảo vấn lương tâm mỗi người.

        “Người sẽ cầm đèn đi soi xét mọi ngõ ngách thành Giêrusalem” . Lúc đó những điều bí ẩn trong nơi tối sẽ bị lôi ra ánh sáng: lúc đó lý luận dài lời cũng uổng công.

 

Chúa là thầy chân thực

 

Với người khiêm tốn, Cha chỉ bày cho một lát cũng thấu triệt được những điều cao sâu, mầu nhiệm của chân lý ngàn đời hơn học mười năm trong trường đời.

        Cha dạy mà không cần lời nói, không cần tranh biện, không cần văn chương lý luận.

 

        Chính Cha dạy khinh của đời, coi thường điều mau qua, tìm và mến những điều vĩnh viễn, tránh phù vinh, nhịn người làm phiền, đặt hy vọng vào Cha, không ước muốn gì ngoài Cha, mến Cha hơn hết và mến cho tha thiết.

 

Chúa dạy ta bằng nhiều cách

 

Có người chỉ nhờ thành tâm mến Cha mà học được nhiều điều thuộc về Chúa và diễn tả được một cách tài tình.

 

        Biểt loại đi nhiều điều dở thì hơn là học cho nhiều môn cao siêu. Với người này, Cha chỉ dùng kiểu nói thông thường; với người khác lại phải

dùng kiểu nói đặc biệt.

 

        Với người này, Cha chỉ đi từ từ bằng ví dụ và hình ảnh; với người khác Cha giãi bày những mầu nhiệm Cha trong ánh huy hoàng của Cha.

        Trong sách bao giờ cũng vẫn là những từ ngữ ấy, nhưng không phải mọi người cùng lĩnh hội được cả như nhau. Vì chính Cha ở bên trong, Cha dạy chân lý, Cha dò xét tâm hồn, thấu triệt tư tưởng, gợi hành động và ban cho ai nấy tùy theo công mỗi người.

 

SUY NIỆM

 

Tác giả không có ý lên án khoa học vì khoa học bao giờ tự nó cũng tốt (C.I đ, III). Nhưng với những người lợi dụng khoa học để tự kiêu, tác giả dặn: “Hãy học cầm hãm thói hư, cái đó còn lợi hơn biết nhiều vấn đề cao siêu”.

 

        Phải, nếu họ biết lợi dụng khoa học mà tự giác, mà phụng sự: lúc đó khoa học của họ đáng khen và cổ võ biết mấy!

 

        Ta hãy chuyên học những khoa cần cho địa vị ta, nhưng không bao giờ ta nên quên rằng: “Khoa học cao quý mà cũng khẩn thiết nhất là khoa tự giác và tự khiêm”.

        Lạy Chúa là Chúa mọi khoa học, con thú nhận con thấp kém và ngây muội. Xin Chúa thương dạy con khoa học mà “Chúa đã giấu những người khôn ngoan, thông thái và chỉ tỏ ra cho những trẻ thơ”.

 

I Cor. 4, 20

 

Ps. 93

 

Soph.1,12